Bé 1 -3 tuổi thường rất lí lắc, các bé sẽ rất thích thú khi khám phá thế giới xung quanh mà không biết xung quanh mình có khá nhiều mối nguy hiểm. Vậy nên các ông bố bà mẹ cần quan tâm và giám sát để giữ an toàn cho bé 1-3 tuổi khi chơi trong nhà nhé.
Các bé 1 -3 tuổi rất tò mò và muốn tìm hiểu mọi thứ, nhưng bé còn quá nhỏ để ý thức được cái gì được và không được chạm vào. Ngay cả trong ngôi nhà thân yêu, những nguy cơ mất an toàn cũng có thể rình rập bé yêu của bạn. Hãy thận trọng hơn với những mối nguy hiểm trong nhà các mẹ nhé!
Những nguy cơ tiềm ẩn có thể gây nguy hiểm cho bé 1-3 tuổi khi chơi trong nhà
Từ ngày biết bò rồi biết đi, tớ rất thích “nghiên cứu” đồ đạc trong nhà. Thấy cái gì tớ cũng muốn sờ thử, cầm thử, thậm chí ăn nữa :D. Chỉ cần mẹ quay lưng một tí là tớ đã leo tót lên cầu thang hay chạy đến bàn thờ ông địa để thắp nhang giống như bà nội hay làm.
Cầu thang cũng có thể tiềm ẩn nguy cơ mất an toàn cho bé 1 -3 tuổi
Sự nghiệp nghiên cứu thế giới của tớ tuy rất có lợi cho sự phát triển của tớ nhưng cũng tiềm ẩn nhiều nguy cơ mất an toàn. Tớ có thể bị u đầu, bị bỏng, bị giật điện… bất cứ lúc nào, bởi thế cho nên mọi người trong nhà phải đi theo và giám sát tớ suốt.
Giữ an toàn cho bé khi vui chơi tại nhà
Ba mẹ tớ rất cẩn thận, mọi cửa sổ trong nhà đều được gắn loại song mà tớ không chui lọt được. Ổ cắm điện luôn cao hơn tầm với của tớ và còn được gắn thêm mấy miếng nhựa che chắn lại để đảm bảo an toàn.
Các món đồ dễ làm tớ bị thương như dao, kéo, đồ thuỷ tinh, phích nước nóng mẹ cũng cất hết vào tủ và khoá lại. Sàn nhà và cả nhà tắm mẹ đều lau thật khô sau khi tắm để tớ không bị trượt ngã.
Cũng như các bạn 1 -3 tuổi khác, tớ cũng thích được leo lên cầu thang, trèo lên rồi lại tụt xuống, nhưng mà chỉ khi nào mẹ chơi cùng tớ mới được leo thôi vì lúc nào dưới chân cầu thang cũng có một cái cửa chắn để sẵn ở đấy rồi.
Không những thế, cửa phòng ngủ, cửa nhà bếp, cửa nào mẹ cũng gắn thêm chốt giữ để cửa không sập bất ngờ làm tớ kẹt tay. Mẹ tớ thật kĩ tính đúng không, nhưng tất cả chỉ là vì mẹ muốn đảm bảo an toàn cho tớ mà thôi.
Tớ còn thích được chơi bi ve, chơi nắp chai nhưng chỉ một lần mẹ nhìn thấy tớ cho viên bi vào miệng là mẹ hoảng hồn. Từ đó đến nay không bao giờ tớ còn tìm thấy bất kì viên bi, nhẫn, đồng xu, hay nút chai quanh nhà cả, vì mẹ sợ nếu tớ nghịch mà nuốt phải sẽ bị hóc và rất nguy hiểm.
Mẹ cũng không bao giờ cho tớ tự ý vào bếp một mình sau khi mẹ nấu nướng, mẹ sợ tớ bị bỏng nếu chẳng may sờ vào lò nướng hay bếp ga dù đã tắt của mẹ.
Cứ khi mẹ nấu trong đó, mẹ cho tớ ngồi chơi trên ghế của tớ và chỉ cho tớ đủ thứ, từ rau, thịt, cá đến trái cây. Mẹ còn cho tớ rửa rau và trái cây cùng mẹ nữa, vừa làm mẹ vừa chỉ cho tớ mẹ đang làm gì nữa cơ.
Mẹ không cấm tớ chơi, chỉ dặn tớ không được vào nhà bếp hay ra đường một mình. Nhưng tất nhiên là tớ chẳng bao giờ có cơ hội bén mảng đến nhà bếp hay chạy tít ra ngoài dù tớ rất hiếu kì. Mẹ luôn gài cửa rất cẩn thận và hầu như chẳng lúc nào là không trông chừng anh chàng thích nghiên cứu thế giới như tớ cả!