Kỹ năng sống

Tâm sự nàng dâu có mẹ chồng như ý

Mẹ chồng nàng dâu – Từ ngày đầu làm dâu, con đã chuẩn bị tâm lý đối phó với mâu thuẫn và những cơn ‘thịnh nộ” của mẹ,..nhưng con đã sai, được làm dâu của mẹ con thật may mắn. Con viết lên đây với những nỗi niềm tâm sự nàng dâu và lời cảm ơn chân thành gửi đến mẹ – người mẹ thứ 2 của con.

Mới đây mà con về làm dâu của mẹ đã gần 4 năm rồi mẹ nhỉ. 4 năm – thời gian chưa dài nhưng đã giúp mẹ con mình hiểu và thông cảm với nhau hơn, đủ để con thật tự hào mỗi khi kể cho ai đó nghe về mẹ chồng của mình!

Lúc mới về làm dâu, chắc mẹ không hài lòng về con lắm đâu phải không mẹ. Lúc ấy con cũng bực mẹ lắm (đâu có ai vui khi về làm dâu mà mẹ chồng lại không thích mình). Nhưng sau này nghĩ lại, nếu sau này con trai con cũng dẫn về nhà một cô con dâu tóc xoăn tít, nhuộm đỏ quạch, rất có dáng vẻ “ăn chơi” thì chắc con cũng chẳng thể nào yên tâm và vui vẻ cho được.

Thời gian đầu mới cưới, chồng thì đi làm xa, chưa có điều kiện ra ở riêng nên con phải ở cùng bố mẹ chồng. Quả thật con lo lắm, tính con vốn ngang bướng, không khéo giao tiếp với người lớn tuổi nên con rất sợ đến viễn cảnh phải ở với bố mẹ chồng. Lỡ xảy ra căng thẳng, mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu thì chết. Thế nhưng, con luôn tự an ủi mình, những gì xuất phát từ trái tim sẽ đến được trái tim. Ngọt ngào, giả dối thì có thể tốt đẹp một thời gian, nhưng bản chất thật sự cũng sẽ lộ ra mà thôi. Bố mẹ đã hơn 60 tuổi rồi, chẳng lẽ mắt nhìn người còn không “tinh”. Vì thế, khi về sống chung với bố mẹ, cái con có không phải là sự nịnh nọt, lấy lòng, mà chỉ là sự chân thành, hết lòng của một người con đối với bố mẹ.

Tâm sự nàng dâu có mẹ chồng như ý

Tâm sự nàng dâu có mẹ chồng như ý

Con cũng đã chuẩn bị cho việc lỡ mẹ chồng không ưng mình nên gây khó dễ, hoặc có thể sẽ giận chó đánh mèo, đá thúng đụng nia,… Mang tâm lý căng thẳng, nên con hơi nhạy cảm với tất cả mọi chuyện trong gia đình. Có những khi vất vả nấu xong bữa cơm, mẹ chê thẳng thừng “ăn chả ngon mấy nhỉ!”, hoặc có khi không hợp khẩu vị nên cả bữa cơm mẹ ăn rất ít khiến con buồn hết sức. Nhưng dần dần, sống với nhau lâu ngày, con bắt đầu hiểu tính mẹ hơn. Cuối tuần thỉnh thoảng mấy chị chồng đến nhà chơi và tổ chức nấu ăn, món nào các chị nấu không hợp khẩu vị, mẹ cũng chê thẳng “dở òm” (chứ không chỉ chê mình con). Thế là con hiểu hơn một chút, hóa ra tính mẹ vốn chất phác, không biết nói lời ngọt ngào nên đôi khi dễ làm người khác buồn, nhưng thật bụng lại không hề xấu. Mẹ thích ăn đồ thanh đạm, ít đường, ít dầu mỡ, thích ăn đồ luộc, không thích ăn đồ chiên xào,.. còn lại tất cả yêu cầu đều không cao. Con dần thay đổi thói quen nấu ăn nhiều dầu mỡ của mình, thay vào đó con thường xuyên nấu món luộc, nấu cá thay vì thịt như mọi khi và nêm nhạt hợp với khẩu vị của mẹ nên bữa ăn gia đình trở nên vui vẻ và ấm cúng hơn nhiều. Hiểu tính mẹ rồi nên con bắt đầu cảm thấy sống chung với mẹ cũng không khó như con tưởng và mâu thuẫn giữa mẹ chồng nàng dâu cũng không khổ sở và phức tạp như bạn bè con chia sẻ – có lẽ do con may mắn.

Tuy chỉ là người nông dân chân lấm tay bùn, suốt ngày chỉ biết vườn rẫy, nhưng mẹ lại là một người hiểu biết. Mẹ rất tôn trọng sự riêng tư của con, bất kể về không gian hay tinh thần, điều đó khiến con mặc dù ở với bố mẹ chồng nhưng vẫn rất thoải mái. Có đôi lần con vô ý làm mẹ buồn, bố mẹ cũng chờ đến dịp cuối tuần, khi có mặt cả hai vợ chồng mới nhẹ nhàng dạy bảo. Đặc biệt, điều khiến con rất “tâm đắc” mỗi khi kể với bạn bè về bố mẹ chồng của mình, chính là việc bố mẹ không bao giờ can thiệp vào việc dạy con của vợ chồng con. Mặc dù cu Bo là đứa cháu nội đầu tiên, lại ở cùng ông bà nội nên rất được ông bà cưng chiều, nhưng mỗi khi con dạy bảo cháu, bố mẹ đều rất phối hợp. Không bao giờ có kiểu can ngăn, bao che khuyết điểm hoặc “cháu nó còn nhỏ, biết gì mà đánh”. Chỉ duy nhất một lần con bị bố mắng, đó là đợt Bo ốm, con xót, sợ Bo sụt ký nên cứ ép cháu ăn, khiến cu Bo ăn được vài miếng lại ói, có lẽ thương cháu quá nên bố mới mắng con vài câu. Bị mắng nhưng con lại chẳng thấy buồn tẹo nào, vì con hiểu, bố thương cháu và đã coi con như con cái trong nhà mới mắng thế. Chứ nếu vẫn khách sáo coi con như người ngoài thì bố chẳng thèm mắng làm gì!

Mặc dù cảm tình ban đầu không tốt lắm, nhưng qua thời gian, đối xử với nhau bằng sự chân thành, con đã thật sự cảm nhận được tình cảm yêu thương của bố mẹ dành cho con, chấp nhận con là một thành viên trong đại gia đình, điều đó khiến con rất hạnh phúc. Cám ơn mẹ vì tất cả, mẹ chồng của con ạ!




Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

  • nghethuatamnhacsaigon.com